Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thốn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh người chinh phụ
Trong lòng người cô phụ?Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô 1
Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thốn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh người chinh phụ
Trong lòng người cô phụ?Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô 1
J’ai cueilli ce brin de bruyère
L’automne est morte souviens-t’en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps Brin de bruyère
Et souviens-toi que je t’attends 1
Hình như từ ngày mình bắt đầu cái series Giữ Lại Một Nét Thu, pageview nhảy tưng tưng lên :). Chắc phải post hình nhiều nhiều để câu khách quá. Mà tới lúc thu tàn, lấy hình đâu mà post. Mùa đông là ở nhà trùm mềm cho đến khi mùa hoa anh đào nở mới bước ra lại.
Xin hãy giữ lại một nét thu. Rồi một ngày nào đó cơn gió vô tình đánh mất đi, ta vẫn còn thấy nét thu trong ta.
Tuy nét thu vùng Washington DC không rực rỡ bằng vùng Upstate New York hay New England của nước Mỹ, nhưng cũng mang đến cho ta một khoảng trời dịu dàng và thơ mộng cho những ngày tháng mười một.
Là nơi tôi sống hơn 10 năm nay. Là nơi tôi xa gia đình, xa những sự quen thuộc tới một nơi để tự sống, tự lập và tự tìm hiểu bản thân mình. Trong 10 năm, từ một sinh viên non nớt, chỉ biết vơ vẩn với sách vở, với bao nhiêu mộng ước, trở thành một người đàn ông trưởng thành với niềm tin và đầy hy vọng. Trong 10 năm nay, tôi đã lớn lên, hiểu mình và biết mình (biết mình biết người) muốn gì. Trước kia, tôi nhìn đời qua con mắt thơ mộng và lý tưởng cho cuộc sống (bây giờ vẫn còn lý tưởng) nhưng một lý tưởng qua thực tế và thực tế với những gì mình làm được và muốn làm thôi.