Về lại Mỹ Tho ở 1 đêm 2 ngày thăm gia đình ông cậu và chú ở đó. Lâu lâu việt kiều về là dắt đi ăn và đi chơi. Nói chung là mấy ngày ở đó, lúc nào cũng ăn và ăn. Tôi ăn chưa xong món thứ nhất là có món thứ 2 chờ, ăn quá tôi sợ luôn. Hết ăn thì lại đi uống cafe hay uống nước, chắc thấy anh việt kiều này ốm hay sao mà cho ăn từ sáng đến tối. 🙂 Tôi về ở nhà ông cậu mợ tôi, bà mợ thì bệnh nặng mà lo và chăm sóc tôi như đứa con, gia đình cậu mợ tôi rất nhiệt tình và hiếu khách. Đúng là lâu về gặp, thấy ai cũng già và đời vô thường quá. Cuốc sống chứ trôi đi theo thời gian, rồi ai cũng sẽ già đi. 🙁 Nghĩ đến sao buồn…
Tag: travel
Bạn tôi nói đùa, thời tiết Sài Gòn đang nóng chết người, từ từ rồi về, nhưng thôi về cho biết cái nóng của Sài Gòn. Lần đầu tiên tôi biết và cảm được cái nóng của SG. Trong mấy ngày tôi ở SG là những ngày nóng nhất trong năm. Có nhiều ngày trên 40 độ C. Nóng gì mà nóng quá trới, làm tôi lười hẹn và ra ngoài, chỉ muốn nằm trong phòng máy lạnh cả ngày. Với lại thời tiết thì nóng, người thì đông, ra đường thì kẹt xe, làm tôi bệnh mấy ngày, và về lại Mỹ cũng còn bệnh. Nhưng được cái là người Sài Gòn sao mà dễ thương quá trời 🙂 , làm tôi muốn về hoài. Nói chứ mỗi lần về SG là được dắt đi ăn, đi chơi và đi cho biết thêm về SG.
Mỗi lần về Đà Nẵng được cho ăn như vậy, hỏi tại sao lần nào về VN cũng bay ra vài ngày ở đó. Mì Quảng của chị 2 của người bạn nấu, ngon ơi là ngon. Và thêm 1 rổ rau sống bé tươi nữa. Nghe nói mì ở đây ngon vì mì làm bẳng gạo xấu, gạo càng xấu mì càng ngon.
Hội An và những nét thơ mộng của sáng sớm.
Tôi bắt chợt đến vào mùa hoa giấy ở Hội An. Tôi không nhớ bắt đầu thích hoa giấy vào lúc nào, nhưng những chổ có hoa giấy tôi thường đứng ngơ ngơ ngác ngác. Tôi chỉ có ước mơ nho nhỏ là khi già về sống có 1căn nhà bé bé và giàn hoa giấy đón chào tôi mỗi ngày.