Categories
Me

Cảm ơn hoa đã vì ta nở (2)

Ta về cúi mái đầu sương điểm
Nghe nặng từ tâm lượng đất trời
Cảm ơn hoa đã vì ta nở
Thế giới vui từ nỗi lẻ loi.

Tôi nhớ năm ngoái tôi “cứu sống” cây Dâm Bụt (Hibiscus) mang về nhà vì thấy thân hình đẹp.  Lúc đó cây Dâm Bụt đang nằm trong khu clearance của tiệm Lowes.  Tôi nghĩ nếu tôi không mua về chắc vài ngày sẽ chết và vô thùng rác.  Cây Dâm Bụt lúc đó bị héo và úa, lá cũng vàng và khô, nhìn không có chút sống gì hết.  Tôi cũng không nghĩ sẽ sống nhưng vì rẻ và có thân hình đẹp, xem như mua về trồng thử xem sao.  Tôi nghĩ it’s nothing to lose vì bỏ ra vài đồng tiền thôi.  Mấy tháng đầu tôi cho phân bón và nước, cây bắt đầu xanh và tươi lại, cũng ra được vài bông.

Categories
Me

From my garden

The sun is shining, the birds are singing, and flowers are blooming.  It happens everyday from my humble garden.  Life is less stress and slower with the smell of roses, hearing birds singing with their mating partner.  Life is simple as it can get.

Categories
Me

Ngày mưa

Ngày mưa ở nhà là vừa sống ảo, vừa bỏ diet, nhưng được cái là organize lại phòng nhỏ bé và xinh xinh, như 1 góc nho nhỏ.  Thêm ngày mưa mở lên nhạc Jazz, nhạc piano, trời ơi, năm nghe rồi đi vào giấc ngủ không hay.  Thôi cuộc sống là vậy, make the best out of the rainy day. Có những niềm vui nhỏ nhưng lại rất hạnh phúc và bình yên.  Và thời gian dường như cũng nhẹ và chậm lại.

Categories
Me

Days of December 2016: day 31

Ngày cuối của năm 2016.  Có lẽ năm 2016 đã mang đến cho tôi nhiều ước mơ và hy vọng, và trong đó cũng đã mang đến cho bản thân nhiều sự học hỏi và trải nghiểm, thử thách và nhiều động lực cho tương lai.  Năm 2016 cũng là năm tôi bước qua 40.  Ở cái tuổi này, không còn trẻ nhưng chưa già, không còn nhiều ước mơ như lúc 20 nhưng vẫn còn mơ ước cho cuộc đời.  Tôi bắt đầu hiểu và biết sống thực tế, không còn mơ hồ trên chặng đường mà tôi muốn đi.  Những suy nghĩ và tôi cũng chững chặc. Và những mối quan hệ không lành hay vớ vẫn, tôi cho ra đi.  Tôi hiểu rằng những gì nên giữ thì giữ, không giữ thì cho ra đi – không hối hận hay thương tiếc.  Như Lão tử nói, “Nếu muốn được tất cả, phải từ bỏ tất cả”.

Năm 2016 đã cho tôi về lại Việt Nam sau 1 thời gian dài không về.  Tôi cám ơn 2016 đã cho tôi gặp lại những người thân ở VN, gặp được 1 đại gia đình mới, gặp những người bạn dễ thương ở Sài Gòn, và cho tôi biết và hiểu thêm những cảnh đẹp ở VN.

Năm 2016, nói như người Mỹ, tôi đã achieve “American Dream”.  Tôi đã có 1 căn nhà nhỏ và 1 mái ấm nhỏ, 1 nơi của riêng tôi.  Tôi cám ơn 2016, và xem như 1 sự thay đổi lớn. Và có thêm người bạn cùng đi trên quãng đường.

Năm 2016, vẫn như mỗi năm, tôi vẫn họp lại với những người bạn cho những chuyến đi, và tôi mong tiếp tục những chuyến đi đó.

Năm 2016, tôi vẫn được đi đây đi đó, lang thang chụp hình và bắt đầu chơi lại guitar sau 1 thời gian vắng.

Năm 2016, tôi vui mừng là Ba Mẹ tôi vẫn khỏe mạnh, cho dù có nhiều bệnh già.

Và năm 2016 kết thúc để bắt đầu cho trang 2017.  Tôi vẫn mong là những ước mơ của mình sẽ thành, được đi đây đi đó, nhiều trải nghiệm và học hỏi cho cuộc sống, nhiều sức khỏe cho những người thân và bạn, và cho tôi.

Categories
Me

Days of December 2016: day 30

Những ngày cuối năm 2016, tôi vẫn đi làm.  Không đi đâu chơi cho tuần giữa Giáng Sinh và Tết Tây, dành chạy vô hãng ngồi gõ lóc cóc kiếm tiền để năm 2017 được đi bụi. 🙂

Những ngày cuối năm thời tiết lại ấm, không lạnh cho dù cuối tháng 12 rồi.  Dường như càng ngày càng ấm, không chút nào không khí cuối năm.

Những ngày cuối năm, tôi có chút buâng khuâng và bùi ngùi cho 2016, và chút lo cho 2017. Mỗi 1 năm thời gian bớt đi như cái hourglass, và những hạt cát mãi rơi xuống, không ngừng.  Thôi thời gian là vậy, sống mỗi ngày cho vui, sống hết mình và cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy…

Những ngày cuối năm, và những ngày cuối năm.