Categories
Music

Này Nhân Gian … Có Nghe Đời Nghiêng

Người ra đi có đôi giòng lệ cỏ xanh rì
Cỏ mướt chân đi
Miệng môi kia ốm o lời thề
Chân đi xa trái tim bên nhà
Thềm đá nằm thềm đá nghe mưa
Tạ ơn hoa sáng thơm cho mẹ
Tạ ơn chim chiều hót cho cha
Trời đất kia có hay ta về
Một phố hồng một phố hư không
Đường lên cao bước chân nhè nhẹ
Sương ô kìa sương rơi bềnh bồng
Ngày thu đông phố xưa nằm bệnh
Đàn chim non réo bên vườn hoang
Người ra đi bến sông nằm lạnh
Này nhân gian có nghe đời nghiêng 1

Có nghe đời nghiêng (google image)

Tôi vẫn còn đứng, chưa nghiêng hay ngã :).  Nghe nhạc Trịnh có một ngày chắc sẽ nghiêng nghiêng theo quá.  Tôi thích nhạc Trịnh vì lời.  Nhiều lúc nghe nhưng không hiểu.  Lời nhạc rất là sâu sắc.  Dù nhạc buồn nhưng nhạc Trịnh vẫn đâu đó mang đến một tia hy vọng cho cuộc sống và cuộc đời.

Bài Có Nghe Đời Nghiêng, người đệm guitar hay thiệt.  Đệm guitar nhẹ nhẹ theo lời hát và thêm cái harmonic nữa.  Tôi thích nhạc đơn giản, với một giọng hát và cây đàn guitar đi chung thôi.  Vậy là đủ rồi.

1 Có Nghe Đời Nghiêng – nhạc/lời Trịnh Công Sơn

Categories
Music

Chiều Chủ Nhật Buồn

Chiều chủ nhật buồn nằm trong căn gác đìu hiu
Ôi tiếng hát xanh xao của một buổi chiều
Trời mưa trời mưa không dứt
Ô hay mình vẫn cô liêu

Chiểu Chủ Nhật Buồn (google image)

Bài Lời Buồn Thánh của Trịnh Công Sơn.  Những buổi chiều chủ nhật bơ vơ, ngoài kia mưa rơi, ta nghe lại những tình ca không ngày tháng.  Nghe lại những tình ca không ngày tháng nhớ lại những ngày xưa êm ái …

Categories
Me Music

Ru Ta Ngậm Ngùi

Ru Ta Ngậm Ngùi là trong những bài nhạc của Trịnh Công Sơn mà tôi rất thích.  Bài này nghe đi nghe lại mà vẩn không thấy chán.  Chiều chiều mưa thu với một chay rưởu đỏ, vừa ngâm nghi vừa nghe Khánh Ly hát.  Đời còn gì bằng..  Đây nghe Khánh Ly với cây đàn guitar.

Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình.
Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình
Xin người hãy gọi tên.

Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn
Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng.

Thôi chờ những rạng đông.
Xin chờ những rạng đông
Ðời sao im vắng
Như đồng lúa gặt xong
Như rừng núi bỏ hoang

Người về soi bóng mình.
Giữa tường trắng lặng câm.

Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời
Không chờ, không chờ aị

Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đờị
Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi,
Xin ngủ dưới vòm cây