Categories
Me

Những ngày của Labor Day 2013 (2)

Về lại Charlotte trong thời gian ngắn, thăm gia đình và cũng gặp gở những người bạn đã gắn bó cùng với tôi gần 20 năm nay.  Gần 20 năm tình bạn, dường như càng ngày càng thân thiết và mến nhau.  Mỗi lần tôi về đó, bạn tôi lên lịch “ăn chơi” và hẹn hò giống như tôi đang chạy show vậy.  Dù cho mệt và không có nhiều thời gian, tôi cũng dành chút thời gian để gặp và hẹn cafe hay ngoài bar uống vài chai beer.  Và những người bạn đó lúc nào cũng vui mừng khi gặp lại tôi, như mấy chục năm không được gặp tôi, mà chúng tôi mới gặp nhau hồi tháng 5 lúc về thăm gia đình hoặc ngoài biển tháng 8 vừa rồi.  Nhiều lúc tôi nghĩ, tôi không có gì đặc biệt, nhưng bạn tôi lại rất quý mến tôi như anh em trong nhà.  Bạn còn độc thân thì không cần nói, nghe tôi về là lên lịch hẹn hò.  Còn vài người bạn có vợ con, đứa thì mang con đi gửi bên Nội hay Ngoại, đứa thì nói với vợ nó “ly thân” để đi chơi với tôi.  Tôi cũng biết tụi nó bận rộn với vợ con, tôi sợ và không dám rủ đi nhiều, nhưng tôi chưa lên tiếng là tụi nó đã lên tiếng và còn muốn hẹn nhiều lần nữa.  Tôi chỉ sợ mỗi lần tôi về Charlotte, tụi nó phải ngủ ghế sofa mấy ngày sau khi tôi trở lại DC.

Categories
Me

Những ngày của Labor Day 2013

Về lại Charlotte trong dịp lễ Labor Day, ngắn nhưng rất vui, rất ấm áp bên tình thương vô biên của gia đình, và quý mến của tình bạn bao nhiêu năm nay.  Lúc nào cũng vậy, mỗi lần về lại Charlotte vẫn không đủ thời gian cho những chuyện muốn làm, nhưng Charlotte vẫn còn đó, gia đình vẫn ở đó, và bạn bè vẫn ở đó.  Thôi thì dành thời gian chờ lúc tôi dọn về đó, gần nhau sẽ được làm hết kế hoạch và mong muốn.

Categories
Me

Tháng 5, Charlotte, và ngày cuối tháng 5

  1. Sau mấy ngày “ăn chơi” ở Charlotte, về lại làm việc có chút lười biếng.  Ghét nhất là ngày đầu tiên vô làm việc, quá trời email phải đọc.  Cả ngày không làm gì hết, chỉ đọc và trả lời email thôi.  Dường như dạo này bà con thích email hơn là phone vì chỉ có 1 cái missed phone mà không có nhắn tin sau mấy ngày vắng văn phòng.
  2. Lúc nào mình về Charlotte cũng được “sướng” bởi gia đình và bạn. Ở gia đình cái sướng là được ăn ngon, ngủ ngon và cảm giác ấm áp khi được ngồi ăn bữa cơm chiều đông vui.  Ở gia đình cái sướng dường như không có gì để lo lắng, thời gian cũng chậm đi, và niềm vui cười quanh ta.  Ở bạn cái sướng là gặp nhau nói chuyện trên trời dưới đất qua những lon beer hay ly cafe mà chưa bao giờ chán.  Dường như lúc nào cũng có chuyện để nói, để chia sẽ vui buồn trong cuộc sống vội vã.  Đã gần 20 năm tình bạn rồi.  Gia đình là nơi che chở và tình thương.  Bạn là nơi nương tựa trên chặng đường đi.
  3. Giờ này thứ 6 tuần trước mình và bạn đang lang thang ngoài ngoại ô Charlotte chụp hình cảnh đồng lúa mì.  Gần 1 chổ đồng lúa mì, gặp vợ chồng Mỹ trắng già hỏi tụi bây chụp hình gì, rồi chỉ chổ có cảnh đẹp gần đó để đi chụp.  Chụp xong về ghé qua tiệm sandwich Macado’s ăn và uống vài lon beer rồi về.  Tiệm này làm nhiều loại sandwich rất ngon.  Đây là lần thứ 2 mình ghé qua.
  4. Ngày cuối của tháng 5, và ngày mai sẽ bước sang tháng 6.  Vậy là bước sang qua nửa năm trời.  Nửa năm đã đi đâu, mất bao giờ mà tôi không nhớ… và không hay biết.  Nửa năm nay làm được gì?  Ôi thời gian bay vù vù chóng mặt quá.
  5. Những kỷ niệm của tháng 5, những niềm vui và buồn của tháng 5, xin ghi lại trong ký ức và xem như 1 hành trang trên đường đi.  Bước chân vẫn bước, đường đi vẫn đi…
Categories
Photography

Carolina country road (2)

Những cánh đồng rộng mênh mông lúa mì của ngoại ô thành phố Charlotte, đầy sắc màu vàng, xanh.  Hai bên đường hương thơm mùa lúa mới.

Categories
Photography

Carolina country road

I hear her voice
In the mornin’ hour she calls me
The radio reminds me of my home far away
And drivin’ down the road I get a feelin’
That I should have been home yesterday, yesterday 1