Categories
Me

Những ngày không ra ngoài (131): đại dịch Covid-19

Bài viết cuối của năm 2020. Có rất nhiều chuyện để viết cho năm nay, và muốn viết – vui có, buồn cũng có nhiều. Một năm đầy tồi tệ, nhưng cuộc sống vẫn trôi và sau cơn mưa trời sẽ sáng. Năm 2020 nhiều thay đổi, nhiều lo âu, nhiều vui buồn, và nhiều và nhiều.. Nhưng còn vài tiếng nữa 2020 là quá khứ, là những ngày để nhớ đời, và sau này kể lại như mới hôm qua. Tôi may mắn có sức khoẻ, có việc làm và có những người thương bên cạnh cho dù ngoài kia mưa to gió lớn, dòng đời chớp mắt dữ dội nhưng có cảm giác bình an và yên ả.

Categories
Me

Những ngày không ra ngoài (130): đại dịch Covid-19

Have a safe and wonderful Merry Christmas.

Categories
Me

Những ngày không ra ngoài (129): đại dịch Covid-19

Vẫn như mọi năm, cho dù năm nay là đại dịch và hạn chế ra ngoài và gặp nhiều người, nhưng tôi vẫn đi làm “Santa Helper”, giúp gói quà, mang quà cho những gia đình không có. Năm nay, những gia đình đến nhận quà bằng drive thru, 1 hàng xe xếp hàng, an toàn cho người nhận và người đưa. Công ty tôi đứng ra tổ chức, và rất an toàn nhưng cũng có cảm giác khác như mọi năm vì vắng nhiều người đi volunteer. Và những người vắng là những người lớn tuổi, cũng hiểu rằng nhiều người lo sợ. Cho nên mấy nhóm volunteer toàn là trẻ và rất năng suất.

Categories
Me

Những ngày không ra ngoài (128): đại dịch Covid-19

Còn vài ngày nữa là đến Noel, và cũng hết 1 năm. Năm 2020 đúng là để đời. Năm nay nhà có chút trang trí cho có không khí Noel, và giờ làm ở nhà có nhiều thời gian. Mấy ngày nay, thời tiết bắt đầu lành lạnh, gió bắc về, và chưa 5 giờ chiều mà trời đã tối mù. Hàng xóm, nhà nào cũng trang trí đèn màu, đèn sáng, đi quanh xóm cảm giác mùa Giáng Sinh đã về trước cửa.

Categories
Me

Những ngày không ra ngoài (127): đại dịch Covid-19

Những ngày cuối mùa Thu năm 2020, thời tiết ở Charlotte ấm và mưa. Lá cũng rơi sắp hết. Vậy là 1 mùa Thu đã tạm biệt.

Cái view sau nhà tôi, nhớ ngày nào đó, cây lá xanh tươi mà giờ không còn.

Mưa cuối Thu
Mưa cuối Thu