Categories
Travel Vietnam

Bình Dương: một ngày rong chơi

Ngày thứ 2 ở Sài Gòn được bạn lái xe đưa về Bình Dương thăm quê bạn. Bình Dương gần Sài Gòn nhưng đây là lần đầu tiên tôi ghé qua. So sánh với Sài Gòn, Bình Dương tuy nhỏ nhưng mới và tân thời hơn. Đường xá cũng rộng và nhiều nhà trước cửa có xe hơi đậu. Đi một vòng Bình Dương như một tour, và dĩ nhiên có dân địa phương dắt đi cà phê ngon, ghé qua nhà thờ lớn nhất, và quan trọng nhất là được ăn ngon món lạ.

Categories
Travel Vietnam

Sài Gòn (2)

Ghé qua quận 2, Sài Gòn thăm bạn và thăm căn hộ (condo) có cái view dòng sông. Căn hộ có tất cả và đầy đủ tiện nghi rất hiện tại, không thua gì những căn hộ ở Mỹ. Như nếu ở đây, không cần đi đâu xa vì có tất cả trong một khu ở của căn hộ, như hồ bơ, phòng tập thể dục, nướng thịt ngoài trời, và v.v.

Căn hộ có cái ban công nhìn ra dòng sông, sáng ngồi đây cà phê là lý tưởng nhất. Ở gần nước cho nên gió mát và thoáng, không như trong trung tâm.

Categories
Travel Vietnam

Sài Gòn (1)

Tôi bay xuống Sài Gòn trong đêm mưa to, ánh đèn lấp loáng từ trên cao nhìn xuống thành phố đầy sức sống. Sân bay Tân Sơn Nhất vẫn tập nập như ngày nào… và vẫn, và vẫn. Mỗi lần tôi ra đón taxi là một sự mệt mỏi, và lần này cũng vậy. Nhà tôi ở quận Tân Bình, gần sân bay nhưng lúc nào cũng phải “trả thêm” vì nhà gần quá. Đường phố Sài Gòn nhộn nhịp – và kẹt xe kinh khủng. Sáng trưa chiều tối cũng kẹt xe. Mỗi lần tôi về lại Sài Gòn, hình như càng ngày càng đông người – và thêm nhiều xe.

Categories
Travel Vietnam

Đà Nẵng

Giờ này năm rồi tôi đang ở Đà Nẵng.  Ước gì giờ cũng ở đó.  Mới đó mà đã 1 năm.  Cho dù lần đầu tiên tôi ghé Đà Nẵng nhưng đã yêu mến thành phố này.  Tôi hay nói với bạn tôi là tôi thích những mảnh đất 1 bên là núi, 1 bên là biển.  Ở Đà Nẵng có bạn cho nên đưa tôi đi thăm viếng từng góc phố, từng góc biển, từng góc núi và đưa tôi đến những món ăn ở đây.  Và Đà Nẵng đón tôi bằng bữa ăn Mì Quảng và Mận tự hái :).

Nhìn những tấm ảnh ở Đà Nẵng thèm 1 chuyến về lại, nơi có núi, có biển và những kỷ niểm đẹp.

Categories
Vietnam

Tương ớt Triều Phát, Hội An

Đã đến phố cổ thì phải mang về tương ớt Triều Phát. Từ ngày tôi biết đến tương ớt này, dường như mỗi bữa ăn là phải có 1 chút tương ớt.  Mỗi lần có người thân hay bạn về VN là nhờ mang qua.  Lúc trước tôi hay ăn tương ớt Bà Ngất, được mua ở chở của người miền Trung ở Sài Gòn.  Tương ớt Bà Ngất rất cay, bỏ vô 1 chút là “chết bà”, uống bao nhiêu nước vô cũng vẫn cay đỏ mặt.  Nhưng lại thích ăn và không thể thiếu được, đặc biệt ăn với mấy món có nước.

Tôi về lại Mỹ, không mua gì ở Hội An ngoài tương ớt Triều Phát.  Tương ớt Triều Phát không cay bằng Bà Ngất nhưng lại thơm và hương nhẹ hơn.  Tướng ớt có mùi vị thơm như những rong rêu theo tháng ngày ở phố cổ, và ăn chung với cơm gà Hội An là không gì bằng.  Ngoài ra tương ớt Triều Phát có thể ăn với rất nhiều món khác.  Thường mỗi bữa cơm, tôi hay mang tương ớt ra ăn – dường như càng ngày tôi càng quen ăn tương ớt, không thiếu được.  Mà đâu phải dễ dàng mua tương ớt này ở Mỹ, tôi phài nhờ người thân mua và mang qua, còn muốn tương ớt Triều Phát thì phải ra Hội An mới có.  Không dám nghĩ đến những ngày hết tương ớt.