Tiếp tục những tấm ảnh hoa Anh Đào ở thủ đô DC mà tôi chụp vào buổi sáng hôm qua. Tôi đi 1 vòng dọc theo bờ hồ Tidal Basin, bắt đầu từ Jefferson Memorial và kết thúc ở Franklin Roosevelt Memorial. Bao quanh hồ Tidal Basin và những tưởng niệm là những cây và cánh Anh Đào phơi phơi trong tia nắng đầu ngày. Ở cái tậm trạng yên ả và nhẹ nhàng, hương thơm của Anh Đào, gió và nắng sớm thoang thoáng qua, tôi không có cảm giác mệt dù đi 1 vòng hồ là khoảng 2.2 miles (hay 3.5 km). Đi bộ kiểu này không cần diet mà giữa được eo nữa. 🙂
Category: Photography
Những cánh Anh Đào phơi phới (2)
Hôm nay thật sự mới thấy những cánh Anh Đào phơi phới giữa buổi sáng mùa xuân ở DC. Tuy năm nay Anh Đào về muộn hơn mấy năm trước, nhưng là worth the wait! Bao nhiêu năm nay, tôi được may mắn sống ở nơi đây, chào đón và tiễn biệt những mùa Anh Đào về lại… rồi ra đi. Tôi chưa bao giờ chán. Anh Đào vẫn đẹp kì diệu. Vẫn diễm lệ và thướt tha trong nắng xuân mong manh và trong gió xuân nồng nàn. Vẫn quyến rũ bao nhiêu người khách qua đường.
Một góc nhỏ DC (1)
Một góc nhỏ của Washington DC, và 1 góc nhỏ của Lincoln Memorial (tưởng niệm tổng thống Abraham Lincoln) khi thành phố vừa lên đèn.
Những cánh Anh Đào phơi phới (1)
Vào những ngày, mùa xuân về lại chầm chậm ở thủ đô DC. Hoa Anh Đào cũng về lại một cách rất thong thả, kệ ai chờ đợi, kệ ai mong chờ và kệ ai mong muốn. Năm nay, có lẽ, là 1 trong những năm thời tiết lạ và không đâu vào đâu. Tháng 4 rồi mà còn lạnh. Trưa trưa được chút nắng ấm vàng. Chiều tối buông xuống, trời đất trở nên lạnh. Có nhiều đêm, nhiệt độ dưới không. Trời lạnh vậy, Anh Đào làm sao mà nở sớm được.
Mùa xuân [Anh Đào] đến muộn
Năm nay, có lẽ mùa xuân đến muộn. Cái không khí xuân tươi hồng và nắng vàng bay bay vẫn chưa thấy dù đã chính thức vào mùa xuân được hơn 1 tuần rồi. Và tháng 4 đang gõ cửa, sắp bước vào. Ngày đầu tiên của mùa xuân, không khác gì là ngày đông giữa tháng 2 với những đợt gió lớn và rét đậm. Nếu không nhìn quyển lịch, tôi không tin mùa xuân đã về. Và tiếp theo những ngày u ám và lạnh lẽo, những ngày không nắng, những ngày trời đất đông xám dường như thành phố còn chìm sâu trong giấc ngủ vùi. Mới biết, mùa đông chưa chịu ra đi, vẫn còn ở đây, khiến cho nhiều người thất vọng và miệng lẩm bẩm vài câu mà con nít không nên nghe.