Một góc nhỏ của Jefferson Memorial và bờ hồ Tidal Basin trong ngày mới. Và một góc nhỏ của buổi triển lãm ở viện bảo tàng National Museum of the American Indian.
Một góc nhỏ của Jefferson Memorial và bờ hồ Tidal Basin trong ngày mới. Và một góc nhỏ của buổi triển lãm ở viện bảo tàng National Museum of the American Indian.
Dường như tôi rất thích hoa Tulip, mùa xuân nào, ngoài hoa Anh Đào ra, Tulip xem như được nằm nhiều nhất trong album về mùa xuân ở DC. Tôi mãi nghĩ, và chưa nghĩ ra tại sao tôi thích hoa Tulip. Cũng lạ thiệt, thích mà không biết tại sao thích. 🙂
Nụ hoa vàng mùa xuân
~Kim Tuấn
Anh cho em mùa xuân
Nụ hoa vàng mới nở
Chiều đông nào nhung nhớ
Đường lao xao lá đầy
Chân bước mòn vỉa phố
Mắt buồn vin ngọn câyAnh cho em mùa xuân
Mùa xuân này tất cả
Lộc non vừa trẩy lá
Thơ còn thương cõi đời
Con chim mừng ríu rít
Vui khói chiều chơi vơiĐất mẹ gầy cỏ lúa
Đồng ta xanh mấy mùa
Con trâu từ đồng cỏ
Giục mõ về rộn khua
Ngoài đê diều thẳng cánh
Trong xóm vang chuông chùa
Chiều in vào bóng núi
Câu hát hò vẳng đưa
Tóc mẹ già mây bạc
Trăng chờ sau liếp dừa
Con sông dài mấy nhánh
Cát trắng bờ quê xưa…Anh cho em mùa xuân
Bàn tay thơm sữa ngọt
Dải đất miền chim hót
Người yêu nhau trọn đời
Mái nhà ai mới lợp
Trẻ đùa vui nơi nơi
Hết buồn mưa phố nhỏ
Hẹn cho nhau cuộc đời
Khi hoa vàng sắp nở
Trời sắp sang mùa xuân
Anh cho em tất cả
Tình yêu non nước này
Bài thơ còn xao xuyến
Nắng vàng trên ngọn cây…
Những ngày cuối cùng của hoa Anh Đào năm nay. Lá non nớt đã mọc ra, và những cánh Anh Đào hồng trắng đã rơi. Rồi đến 1 ngày nào đó, cây Anh Đào không còn chùm hoa trắng và hồng, mà chỉ có màu xanh biếc của lá. Thế mới biết, 1 mùa Anh Đào đã ra đi…
Một buổi chiều dọc theo bờ hồ Tidal Basin, hoa Anh Đào đang đua nhau nở, đua nhau khoe sắc màu cho những người ghé ngang qua ngắm. Một buổi chiều tuyệt vời với những cánh Anh Đào phơi phới trong nắng chiều muộn. Một buổi chiều của Anh Đào ở thủ đô DC.