- Từ thủ đô DC bay qua Dallas để đi conference mấy ngày. Ngày nào cũng mệt, rồi sau giờ là đi ăn và uống beer vời mấy bạn đồng nghiệp. Nói chung là, về khách sạn là ngủ tới sáng. Mình ở Texan Gaylord Convention and Resort, xung quanh cũng chẳng có gì vui hay chơi ngoài đi ăn uống.
- Rồi tối thứ 5 bay về, về tới DC là 12 giờ đêm. Đi taxi về nhà.
- Trưa hôm nay – là thứ 6 – lái xe về Charlotte thăm gia đình. Sáu tiếng đồng hồ lái xe cũng mệt nhưng khi nghĩ về lại Charlotte gặp gia đình thì bao nhiêu mệt cũng tan hết.
- Đang ở Charlotte, đang lên thực đơn cho Mẹ mình nấu ăn. 🙂
Category: Me
Cuộc Vui Cuối Tuần Với Bạn Blog
Cuối tuần mình làm gì? Cuối tuần mình được gặp mấy bạn blog. Gặp Diên Hoàng. Gặp Bạn Mình. Gặp Chị3Đậu. Gặp m.Hến. Và gặp một người dường như không có blog.
Rất tiếc, không có mang theo camera. Ai muốn xem hình, qua nhà Bạn Mình hay Chị3Đậu có hình xem. Thế là xong 2 ngày weekend vui vẻ, ăn uống, 8 và 8 với mấy bạn blog offline. Lần sau phải hẹn họ nữa. 🙂 Mà hẹn hò weekend nào anh Diên Hoàng có người babysit. Nhìn anh DH tay bồng ta bế 2 đứa con hết muốn cưới vợ. 🙂
It was nice to meet everyone!
Sau Những Cuộc Vui …
Bạn ơi ! quan hà xin cạn chén ly bôi
Ngày mai tôi đã đã đi xa rồi
Thành đô lưu luyến chắn bước chân tôi
trước giờ chia phôi mấy ai không bùi ngùi
kỷ niệm buồn vui mãi ghi trong lòng tôi. 1
Sau những cuộc vui là những đoạn đường dài lê thê về lại nhà …
Cuối tuần qua tôi hẹn với mấy đứa bạn để cùng nhau gặp gỡ, say sưa, và tiễn ngày đông ra đi. Tôi thì làm biếng lái xe về Charlotte. Mấy đứa bạn thì lười chạy lên thủ đô DC. Thôi thì hẹn một nơi nào đó giữa đường, giữa phố hay giữa không gian, và may mắn một người bạn có chỗ ở khoảng giữa đường Charlotte và DC. Vậy là thỏa thuận cuộc hẹn và cuộc vui. Tôi thì mang rượu. Bạn thì mang mồi. Tình bạn và tình men vẫn như ngày nào.
Bến Tre, Tuổi Thơ và Dừa Xanh Qua Ký Ức Tôi
Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió 1
Tôi được sinh ra ở Chợ Gạo, tỉnh Tiền Giang. Trên bàn tay nhỏ bé của ngày đầu đời, mọi ngày một ngón, tuổi đời chưa đầy mười ngón. Mẹ tôi mang tôi sang dòng sông Tiền, về miền dừa xanh xanh của An Hoá, tỉnh Bến Tre. Và từ đó, bóng dừa xanh xanh là bóng mát những bước đi đầu tiên, những nụ cười hồn nhiên, và những ngày thơ ấu thần tiên.
- Bài blog này là bài số 101. Không ngờ tôi cũng viết được 101 bài, và lần này tôi không bỏ cuộc như mấy lần trước. Tôi cũng cám ơn bạn đọc và comment những bài viết vu vơ, vội vã, và sai chính tả tùm lum tùm la. 🙂
- Hôm nay lấy ngày nghỉ ở nhà (ngày lễ của mình), và lấy luôn ngày thứ sáu thành 4 ngày long weekend. Chưa biết đi đâu. Chắc ở nhà trùm mền. Trời lạnh lạnh lại rồi.
- Thị trường đang ế qua. Thôi thì mình tung ra hàng. Hàng on sale nha. Mua một tặng thêm người vẽ lông mày. 🙂 Hôm nay là ngày lễ của mình. Bỏ mặt mũi lên cho bà con ngắm nghía chút. 🙂 Nếu hàng ế quá chắc vài ngày phải bỏ lên bán đấu giá quá.
- Nghỉ ở nhà nướng tới 10 giờ sáng luôn :). Nếu không có hẹn đi ăn chắc nằm nướng tiếp. Hôm nay nhảm đủ rồi.
Updated (2/13/2012): Hết ngày của mình thì lấy hàng xuống 🙂 Mình không thích để hình lên mãi từ khi khóa nhà lại. Nhưng mình lại không thích khóa nhà cho nên dành lấy hình xuống thôi.