Những ngày không ra ngoài là ở nhà nghe nhạc, chơi đàn rồi cũng hết thời gian. Mùa dịch bị social distance cho nên giờ đâu cũng vắng te tua luôn 🙁 Cũng tội nghiệp mấy quán ăn/beer và những tiệm nhỏ phải đóng cửa vì Corona virus. Đây cũng là lúc tôi tập sống chậm lại, self-reflect và self-assessment cho những projects tương lai. 🙂 Mong cũng gì tôi muốn làm sẽ thành công. Oh well, đời vô thường.
Category: Me
Hôm nay thống đốc của tiểu bang North Carolina ra lệnh đóng trường học đến tháng 5, và thêm tuần này sẽ bất đầu đóng cửa tiệm Nail, tóc, rạp chiếu phim và v.v. Quán ăn và quán beer/rượu đóng cửa tuần trước, chỉ được bán togo hay carry out thôi. Ở đây chưa nặng bằng bên California hay New York, cho nên chưa có bị shelter in place, là cấm ra đường luôn. Không biết kéo dài đến bao lâu nữa, bà con sẽ mất việc mà thất nghiệp dài. Mong là không kéo dài nhưng dự báo đến tháng 6/7 gì mới xong. 🙁
Sáng Chủ Nhật ghé siêu thị mua đồ ăn cho cả tuần tới vì hạng chế ra ngoài, nếu không cần ra ngoài thì ở nhà cho an toàn. Hôm nay ở tiểu bang North Carolina, nơi tôi đang sống, đã có đến hơn 300 người bị nhiễm bệnh Corona virus, nhưng chưa người nào chết. Mới mấy ngày trước dưới 100 người mà hôm nay lên quá trời.
Hôm nay là thứ 7 nhưng tôi dậy sớm cũng vì quen giờ làm việc của ngày thường. Sáng thứ 7 mưa, không lớn cũng không nhỏ, đủ làm ướt đường phố, và thấy được những giọt mưa trên những lá non và cành cây. Tôi làm ly cafe nóng, ngồi bên cửa sổ nhìn mưa và nghe chim hót. Mùa Xuân vừa về lại sau mấy tháng lạnh. Sáng trời mưa Xuân lúc nào cũng đẹp và thơ mộng, nhẹ nhàng và không lớn tiếng. Tiếng mưa và tiếng chim hót mang lại chút bình yên và yên ả.
Thứ 6, vậy là được 1 tuần tôi làm ở nhà (WFH) vì Corona virus. Giờ là mùa Xuân ở Charlotte, thời tiết ấm và đẹp, cây lá bắt đầu sống lại sau 1 mùa đông không lạnh lắm. Bông hoa đua nhau khoe sắc đẹp. Tôi mở cửa sổ ra, nghe tiếng gió, tiếng nắng vào, và nghe tiếng chim hót dần dần về. Quanh tôi thời tiết rất đẹp và nhẹ nhàng nhưng tôi biết ngoài kia rất nhiều người đang mệt mỏi nhiều chuyện và nhiều chuyện phả lo. Có lẽ “it will get worst before get better”. Lúc nào cũng vậy, sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng lần này có thể nói sau cơn bão to, trời sẽ sáng.