Hôm nay, và post này, là chính thức tôi đã viết và được 100 bài đăng trong mùa đại dịch Covid-19, và những ngày ở nhà không ra ngoài. Mỗi này 1 bài đăng, không ngừng cho 100 ngày. Tôi cũng không nghĩ là sẽ viết được như vậy, hoặc có kiên nhẫn cho 100 ngày đã qua. Nếu như đại dịch kéo dài, và tôi vẫn còn làm ở nhà, nhưng giờ thành phố hết cấm ra ngoài và cách ly xã hội, không biết tôi còn viết và đăng thêm 100 ngày nữa không? Tôi không hứa nhưng sẽ cố gắng tiếp cho đến khi nào trở lại bình thường như trước kia. Có nhiều ngày tôi bị writer block hay không có hứng thú viết gì, nhưng cũng tìm gì đó post, và nghĩ rằng ngày mai là ngày mới, có cảm hứng mới, có đề tài khác. Hy vọng là vậy. Ngày mai sẽ tốt hơn. Và đi tiếp chặng đường ghi lại những cảm giác, những thú vị, những trải nghiệm, và v.v của mùa đại dịch Covid-19 có một không hai.
Category: Me
Vậy là chính thức bước vô mùa Hạ, và những ngày nóng và nắng gắt. Thành phố Charlotte của bang North Carolina thuộc về miền nam của nước Mỹ. Cho dù ở đây có cả 4 mùa, nhưng mùa Hạ rất nóng. Trời nóng cộng thêm nắng có cảm giác nóng hơn nhiệt độ của ngày.
Một chart nói lên và so sánh tử vong toàn cầu do nhiều nguyên nhân và Covid-19. Vậy mà còn – có – nhiều người vẫn xem dịch như just another flu hay không thận trọng khi đi ra ngoài.
Mỗi ngày làm chút, và ngày cuối nghỉ 1 ngày làm việc, làm cho xong. Lần sau nếu có làm, chắc sẽ mướn người làm. Tôi thích DIY nhưng giờ hết sức và mệt, nhưng lại vui là làm được và làm xong.
Thời tiết như mùa Thu, gió mát lạnh, mưa lâm râm, tôi ngồi ở nhà làm việc cho đến khi nào cũng chưa biết. Tôi mở cửa sổ ra, nghe tiếng chim hót trong rừng sau. Sáng đến giờ, như tiếng hát, như tiếng gọi của tình yêu, như tiếng gọi của đàn chim con đang chờ Mẹ mang đồ ăn về, tiếng vang lên giữa bầu trời se lạnh của giữa tháng 6 khác thường. Có tiếng gió, tiếng cây cao và lá rung ring theo cơn gió đi ngang qua, không mạnh nhưng như diễu hành từng nhịp bước, nhịp bước. Rồi tôi đứng lên, bước gần cửa sổ, nhìn ra ngoài, nhìn cây cao lá xanh thật xanh. Trời mưa nhiều, lá non cũng ra nhiều, pha trộn với lá xanh cũ. Và cũng có tiếng yên lặng và thanh vắng, dường như, không gian và thời gian đang ngừng lại. Tôi lắng nghe tiếng thời gian, nhịp tim, và hít sâu vô 1 bụng không khí trong lành trước khi trở lại thực thế, và những dự án đang đợi tôi tiếp.