Có lẽ tôi may mắn, từ khi tôi biết và có bằng lái xe cho đến bây giờ, tôi chưa bị hư xe battery (cục pin). Tôi có mấy lần jump starter (khởi động) cho xe người ta vì cục pin chết. Thường trong xe co sợi dây để jump starter mỗi lần hết pin, nhưng tôi lại không có trong xe vì như đã nói ở trên – tôi không bị lần nào cho nên không có chuẩn bị. May là xe nằm đường gần thằng bạn già, và nhờ ra jump starter xe tôi.
Author: Carpe Diem
To see a world in a grain of sand,
And a heaven in a wild flower,
Hold infinity in the palm of your hand,
And eternity in an hour.
Những tiệc về hưu
Thứ 3 tôi có vô văn phòng dự bữa tiệc của 1 ông sếp lớn sắp về hưu. Từ đầu năm đến giờ, tôi không nhớ đã đi bao nhiêu tiệc về hưu. Có nhiều người đã qua tuổi về hưu, và cũng nên nghĩ ngơi vì đã công hiến cả đời. Và cũng có nhiều người chưa đến tuổi, còn sức cho việc làm, nhưng đã không còn động lực. Tôi không biết nhưng dường như sau 2 năm dịch Covid, tư tưởng và suy nghĩ đã thay đổi. Hai năm cũng không ngắn, mất đi 2 năm cho tuổi già là rất lớn. Và thời gian 2 năm mất đó không bao giờ lấy lại được. Cho nên tôi nghĩ nhiều người về hưu vì còn muốn có thời gian cho bản thân mình, cho gia đình, hoặc làm những gì mình muốn cho vài năm cuối đời.
“False Autumn”
Mấy ngày nay thời tiết như mùa Thu. Sáng se se, lành lạnh nhưng ở đây, ở thành phố Charlotte có hơn 4 mùa trong năm. Nếu ai đã sống ở Charlotte hoặc tiểu bang North Carolina 1 thời gian sẽ hiểu tại sao. Cái này kêu là inside joke của dân địa phương. Cuối tháng 8 và đầu tháng 9 là “False Autumn (Fall)” như đang thời tiết rất thu và có cảm giác mùa Thu, nhưng đó là sự giả dối vì mùa Hè thật sư chưa ra đi, chỉ tạm ngừng 1 chút và sẽ trở lại rồi mới chính thức mùa Thu thật.
Những ngày thời tiết như mùa Thu, không gì bằng ngoài nghe nhạc Jazz nhẹ hay Ballad Jazz hoặc Cool Jazz. Hôm nay tôi nghe Kenny Burrell Ballad Essentials, gồm 16 bài Jazz nhẹ nhàng. Thật sự album này là biên tập những bài Jazz Standards, là những bài Jazz nổi tiếng yêu thích qua nhiều năm tháng, và qua nhiều ca sỹ Jazz đã và sẽ trong tương lại biểu diễn.
Dù Nắng Có Mong Manh
Lâu lâu tôi hay nghe lại nhưng album của 1 thời xa vắng. Một trong những album mà xưa kia tôi hay nghe – và giờ thỉnh thoảng cũng nghe lại, mà nghe không bao giờ chán. Dường như album này (Dù Nắng Có Mong Manh) và album Đoạn Khúc Cuối Cho Em là 2 albums mà tôi biết đến ca sĩ Don Hồ, và cũng vì vậy mà tôi thích giọng hát của Don Hồ. Ngày kia, tôi có follow Don Hồ trên FB, thấy nhiều người bạn và người thân của ca sĩ chúc mừng sinh nhật. Tôi có chút tò mò, đọc đi đọc lại, và dường như Don Hồ đã 60 tuổi. Tôi cũng không ngờ cái tuổi đó vì nhìn hình còn rất trẻ, như 40 thôi. Mà cũng đúng rồi, lúc tôi gặp Don Hồ vào dịp dám cưới của người bạn, tôi mới vào đại học. Khi đó Don Hồ cũng đã trưởng thành và đã nổi tiếng với giọng hát tình cảm và nhạc trẻ.
Dĩ nhiên album này, giọng hát Lâm Thuý Vân (LTV) cũng không thua gì ai. Tôi thích giọng hát LTV thời này hơn bây giờ.
Hoa của mùa Hạ
Năm nay hoa đến muộn hơn mỗi năm. Đầu tháng 8 mới thấy hoa nở nhiều. Ở thành phố Charlotte, nơi tôi đang sinh sống, vào mùa Hạ là bông Tường Vy nở rộ đầy đường. Đi đâu cũng thấy hoa, và cũng là đấu hiệu của mùa Hạ đã về. Sau nhà tôi hoa Tường Vy đã nở được vài ngày. Thời tiết càng nóng, hoa càng nở nhiều và đẹp.