Categories
Me

Những ngày không ra ngoài (68): đại dịch Covid-19

Tiếp theo bài.

Cuối cùng bà già (Mẹ tôi) cũng cho tôi chạy theo hái măng tre sau mấy lần hỏi. Tôi chạy qua đón Mẹ tôi, và đến nhà bà Mỹ trắng có 1 mảnh rừng tre sau nhà. Nhà bà Mỹ trắng là bạn của bà cô tôi. Mỗi năm chỉ cần nói 1 tiếng là tự do vô hái măng tre, không cần xin phép. Thật sự mà nói, bá đó muốn có người đến hái dùm, nếu không phải tự cắt bỏ vì tre mọc và xâm lấn mạnh. Tôi đến nhìn rừng tre nhớ đến Việt Nam và vùng quê xưa của tôi cũng có rừng tre bên cạnh nghĩa trang nhỏ của gia đình hàng xóm. Mỗi lần tôi đi ngang là nhắm mắt chạy qua mau vì sợ ma.