Sáng thứ 2, tuần thứ mấy, tôi cũng quen, mà tôi phải làm ở nhà vì đại dịch Covid-19. Từ khi tôi phải làm ở nhà đến giờ, xem như, tôi quên thời gian và thàng ngày. Ngày này qua ngày kia, tháng này qua tháng nọ, thời gian trôi qua mau, và thấm thoát gần nửa năm. Không biết càng có tuổi, thời gian trôi qua nhanh chóng, hay năm nay vì đại dịch Covid-19, không làm gì ngoài ở nhà, thấy thời gian qua mau quá. Chớm mắt là hết 1 tuần, chớm mắt vài lần là hết 1 tháng. Gần nửa năm 2020 rồi, tôi có cảm giác và cảm thấy chưa làm được gì cả và đạt được gì ngoài trồng cây, làm vườn và những chuyện linh tinh cho cuộc sống hàng ngày.