Thứ 6, vậy là được 1 tuần tôi làm ở nhà (WFH) vì Corona virus. Giờ là mùa Xuân ở Charlotte, thời tiết ấm và đẹp, cây lá bắt đầu sống lại sau 1 mùa đông không lạnh lắm. Bông hoa đua nhau khoe sắc đẹp. Tôi mở cửa sổ ra, nghe tiếng gió, tiếng nắng vào, và nghe tiếng chim hót dần dần về. Quanh tôi thời tiết rất đẹp và nhẹ nhàng nhưng tôi biết ngoài kia rất nhiều người đang mệt mỏi nhiều chuyện và nhiều chuyện phả lo. Có lẽ “it will get worst before get better”. Lúc nào cũng vậy, sau cơn mưa trời lại sáng, nhưng lần này có thể nói sau cơn bão to, trời sẽ sáng.
Nghe nói mùa Anh Đào lại về trên DC. Nhớ những ngày lang thang và xem Anh Đào ở DC. Năm nay tôi cũng có lên lịch đi DC vào mùa Anh Đào nhưng vì Corona virus, không đi. Ở nhà cho lành. Năm nay chắc không nhiều người đến DC thăm Anh Đào, mà nếu có đến, cũng đâu có cãm giác hay tâm trạng mà ngấm Anh Đào. 🙁
Chiều qua tôi ra park gần nhà, đi bộ cho nhẹ đầu và tập thể dục, có vài hàng Anh Đào khoe sắc đẹp. Nhớ, và nhớ DC…