Đã đến phố cổ thì phải mang về tương ớt Triều Phát. Từ ngày tôi biết đến tương ớt này, dường như mỗi bữa ăn là phải có 1 chút tương ớt. Mỗi lần có người thân hay bạn về VN là nhờ mang qua. Lúc trước tôi hay ăn tương ớt Bà Ngất, được mua ở chở của người miền Trung ở Sài Gòn. Tương ớt Bà Ngất rất cay, bỏ vô 1 chút là “chết bà”, uống bao nhiêu nước vô cũng vẫn cay đỏ mặt. Nhưng lại thích ăn và không thể thiếu được, đặc biệt ăn với mấy món có nước.
Tôi về lại Mỹ, không mua gì ở Hội An ngoài tương ớt Triều Phát. Tương ớt Triều Phát không cay bằng Bà Ngất nhưng lại thơm và hương nhẹ hơn. Tướng ớt có mùi vị thơm như những rong rêu theo tháng ngày ở phố cổ, và ăn chung với cơm gà Hội An là không gì bằng. Ngoài ra tương ớt Triều Phát có thể ăn với rất nhiều món khác. Thường mỗi bữa cơm, tôi hay mang tương ớt ra ăn – dường như càng ngày tôi càng quen ăn tương ớt, không thiếu được. Mà đâu phải dễ dàng mua tương ớt này ở Mỹ, tôi phài nhờ người thân mua và mang qua, còn muốn tương ớt Triều Phát thì phải ra Hội An mới có. Không dám nghĩ đến những ngày hết tương ớt.
5 replies on “Tương ớt Triều Phát, Hội An”
Em cho anh mu*o*.n Fedex account cua? ha~ng Em la`m nha 🙂
Gia?m ga^`n 90% shipping fee ddo’ 🙂
Tha^’y hu? o*’t cua? Anh, le’n mu’c vai` muo^~ng bo? vo^ to^ bu’n bo` Hue^’ a(n gia?i ca?m flu 🙂
Ở đâu cũng có nỗi khổ riêng hén, ở VN giờ mọi người lo tích trữ muối và nước mắm vì dịch cá chết, ở Mỹ thì có anh kia lo một mai nhà hết tương ớt ngon.
Mách nhỏ: ăn tạm tương ớt Sriracha đi, cũng được lắm. Người ta sính ngoại còn CD sính nội 🙂
U, vi tuong ot ngon oi la ngon.. 🙂 Ma nghe tin ben VN, chac het dam mua do an ben do. 🙁
trời đất, thời buổi giao lưu toàn cầu, bắt điện thoại gọi về, FedEx qua là tuần sau có tương ớt ăn ngay 🙂
Duoc do, lan sau em se nho ban fedex qua.