Categories
Poetry

Mùa nắng của anh

Anh và mỗi buổi chiều khi nắng tắt
Ngồi mong hoài đâu đó bước chân quen …

Đã lâu rồi tôi không post thơ.  Hôm nay vô tình tôi thấy và đọc vài bài thơ của Nguyễn Trường Phong.  Trong đó có 1 bài thơ tôi vừa đọc xong là thích liền.  Tháng 8 đi giữa 2 mùa – nắng và mưa.  Và sau ngày mưa sẽ là những ngày nắng.  Còn gì nữa? Đời gửi về phía trước, Anh qua một ngày, một ngày mỏi bước, Nhưng bỗng chiều này… chẳng thấy bâng khuâng…

Mùa Nắng Của Anh
~ Nguyễn Trường Phong

Mùa nắng của anh – em qua rồi
Bên kia dốc tuột dần cơn gió nhẹ
Tiếng hát nào khe khẽ
Vọng qua đời còn mãi xót xa nhau!

Mùa nắng của anh – còn lại một nỗi đau
Mưa tháng tám không về như mong đợi
Khoác một bóng hình, tim thêm nhức nhối
Em khuất vào ngày vắng… lối thênh thang.

Phía bên kia con dốc vẫn chói chang
Vẫn rọi mãi nheo hằn sâu đôi mắt
Anh và mỗi buổi chiều khi nắng tắt
Ngồi mong hoài đâu đó bước chân quen,

Tháng tám của em, tháng tám đã lãng quên
Còn gì nữa? Đời gửi về phía trước
Anh qua một ngày, một ngày mỏi bước
Nhưng bỗng chiều này… chẳng thấy bâng khuâng.

2 replies on “Mùa nắng của anh”

Comments are closed.