Đã lâu lắm rồi, tôi không có thức khuya đọc sách và cũng lâu rồi tôi không có đọc sách, chỉ mới đọc lại trong mấy tháng nay thôi. Hồi xưa, khi tôi còn đi học, tôi hay thức khuya đọc sách, sáng dậy vô lớp học, tôi tìm mấy cái ghế đằng sau ngủ bù lại. 🙂 Bây giờ mà thức khuya đọc sách, chắc sáng gọi vô hãng nói bị bệnh. Mà bệnh hoài, chắc có ngày được “nghỉ” sớm quá. Thời xưa, tôi thức khuya mê đọc sách Mỹ và truyện kiếm hiệp. Mấy bộ kiếm hiệp làm tôi mất ngủ nhiều, nhưng cái thú đọc sách đêm khuya là không ai làm phiền tôi, kêu tôi, tôi tập trung vô cuốn sách và cốt truyện. Tôi say mê theo tình tiết của truyện, quên đi thời gian. Đến khi trời sáng mới biết là mình đã thức sáng đêm đọc sách.