Mỗi năm tới mùa Giáng Sinh là tôi tạm biệt thủ đô DC vài ngày, đi về lại một nơi mà tôi vẫn gọi là my home. Tuy tôi ở đây bao nhiêu năm nay, nhưng tôi vẫn chưa bao giờ đón chào hay ăn mừng mùa Giáng Sinh nơi này. Có lẽ tôi biết, nơi đây chỉ là nơi tạm dừng chân của tôi, trước khi tôi đi đến con đường phía trước, đi đến nơi khắc. Nếu là nơi tạm dừng chân, thì không người thương, không gia đình, không rượu ngon … mùa Giáng Sinh âm thầm lại về, rồi âm thầm ra đi, và còn tôi thì xa thủ đô, xa ánh đèn vàng, bên cạnh người thương, bên cạnh ly rượu Giáng Sinh ở một nơi khác.