Em thời gian, sương gió phôi pha
Anh ngồi đây anh nhớ đến em
Như cành khô trước lúc xa cây gọi nắngEm thời gian, em có biết không
Khi mùa đông đưa nắng qua sông
Để tình yêu giữa nước mênh mông gọi đòTôi đi bên người, người đi bên tôi
Sao đôi tâm hồn đã quá xa xôi
Trên những con đường thoảng hương hoa sữa
Em đã nói gì, quá khứ? tương lai
Trăng sao trên trời còn khi chia đôi
Nhưng tiếng ca nào còn lắng trong tôi
Tôi ngước lên trời gọi mây hạnh phúc
Mây vẫn âm thầm lãng đãng mây trôiHà Nội chiều nay trời lên mây trắng
Chiếc lá cuối cùng rơi xuống chân em
Như nhắc mối tình trót lỡ không tên
Em biết nói gì hỡi anh yêu dấu
Em khóc cho tình mãi mãi không quênHà Nội chiều nay còn như in bóng
Dấu vết lâu đài trên cát anh xây
Bóng dáng em về thấp thoáng đâu đây
Chiếc lá cuối cùng là của em đó
Em hãy giữ gìn trước lúc chi tay 1
Chiếc lá cuối cùng mến tặng những bạn ghé qua blog và theo dõi cái series Giữ Lại Một Nét Thu. Tôi cám ơn bạn làm cho pageview tôi tăng lên :), và chắc bây giờ bạn cũng chán mấy tấm hình thu này rồi. Tôi cũng cám ơn những bạn đã comment, và những bạn đã âm thầm theo dõi nhưng mắc cở không lên tiếng :). Mong những tấm hình nho nhỏ của tôi mang đến niềm vui và hạnh phúc cho bạn vào những ngày thu.
Tôi cũng xin mượn bài ca Chiếc Lá Cuối Cùng của nhạc sĩ Đoạn Chuận như là một lời nói tạm biệt một mùa thu và tạm biệt bạn. Hẹn gặp lại mùa thu năm sau, và xin bạn hãy giữ lại một nét thu. Nếu bạn nào quên nét thu :), thì hãy click cái link bên tay phải. Tôi đã gom lại 10 bài để đó.
- Chiếc Lá Cuối Cùng: Quỳnh Lan (ytube)
Và tôi cũng cám ơn chị Dấu Lặng đã đem dòng nhạc đến cho những nét thu của tôi, và cho những nét thu thêm sắc màu và sống động. Mời bạn xem và nghe bài ca Mùa Thu Chết.
- Mùa Thu Chết: Dấu Lặng (ytube)
1 Chiếc Lá Cuối Cùng – nhạc và lời Đoàn Chuẩn
12 replies on “Giữ Lại Một Nét Thu … Chiếc Lá Cuối Cùng”
Blue nhớ là mình tình cờ biết đến “quán” của Anh qua series mùa thu, vừa thưởng thức thu vừa nghe những bản nhạc mà bình thường rất ít nghe:-). Nó đem lại cho người đọc cái cảm giác hình như là đang cùng anh trải qua những khoảnh khắc “live”, những cảm xúc rất rõ nét về mùa thu.
Bài hát của Chị Dấu lặng với chùm ảnh về thu làm nét thu thêm sống động. Blue nghĩ rằng mùa thu không chết mà vẫn ở mãi trong anh và những người đã ghé chân tại đây.
Cám ơn anh đã không giữ nét thu riêng cho mình mà chia sẻ với mọi người…
Cám ơn bạn blue khen! Hết mùa thu lại có mua đông (dù mình vẫn thích trùm mềm ngũ đông, nhưng cũng phải kiếm 1 chút nét đông cho Blue xem 🙂 ). Mùa đông tuy buồn và ngày không màu, nhưng vẫn có nét đẹp riêng của nó. Nếu bạn blue vẫn còn ghé chân đến đây, thì mình vẩn có hình và bài viết giúp vui cho bạn blue.
Blue nghĩ lại rồi. nếu trời lạnh quá thì anh đừng nên lang thang nhiều, lỡ bệnh thì sao…
Nếu tìm nét đông vất vả quá thì chụp người đang trùm mền cũng được:-)
hahaha! người trùm mền đâu có gì mà thú vị…nằm 1 chổ trùm mền như người chiết, không có nét gì hết…:)
Trời, biết đâu vài bữa có người cho ra lò 1 series mới thú vị, độc đáo gọi là “dáng đông” (các kiểu ngủ trùm mền). Blue nghĩ cũng “hot” lắm:-)
Blog của e nó bị làm sao ấy chẳng vô làm gì được, thôi thì qua nhà hàng xóm quậy phá và đọc ebook về Steve Jobs (mới đọc 30 trang tiếng việt mà mệt mắt rồi, cầm sách đọc thích hơn!)
Mình cũng đang tín đọc Steve Jobs, chắc Noel ở nhà đọc quá. Muốn xem những suy nghỉ riêng và những cái idea của ông ta.
Mà nếu câu thêm khách, chắc cũng phải nghe theo lời của Blue qua..hehehe.
bài này, T viết giống như T thôi không blog nữa, làm chị lo lo.
Không biết một món đàn nào là thứ duy nhất chị hối hận nhất in this life 🙂 giờ mà học thì hết kiên nhẫn rồi, cơm áo gạo tiền nó ám hết đầu óc mình rồi!
Tạm biệt thu thôi chị…chứa vẫn kiếm chuyện viết. :). Nói thiệt, em ham muốn và ham học, cái gì cũng muốn nhảy vô rùi cuối cùng, không biêt và không giỏi cái gì hết. Em là thịt ba rọi, biết chút chút đủ hù thiên hạ thôi…:)
Kết thúc đẹp. Cảm ơn cái series này. 🙂
Thanks GX!
Hai cây guitar đệm trong bài này rất hay. Mình cũng đánh theo style này. Tuấn sửa lại câu cuối và caption cho bức hình thứ hai là chia tay. Thích tấm cuối nhất, mảng trời đằng sau mờ nhạt, tất cả mọi thứ không quan trọng nữa ngoài chiếc lá cuối cùng trên cành trước mặt.
Thanks. Mình cũng thích chơi guitar solo như 2 bài này. Guitar solo nhẹ nhẹ đưa em vào đời :). Đang chờ bạn DT thu vài bài bỏ lên blog 🙂